Nhãn

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2020

KÝ TÚC XÁ MÌNH YÊU

Lớp Triết K27 Đại học Tổng hợp Hà Nội chụp ảnh lưu niệm trước Thư viện tại KTX Mễ Trì năm 1983

                               Tặng các bạn sinh viên KTX Mễ Trì
Yêu rất nhiều ký túc xá mình ơi
Những dãy nhà, những đường cây xanh lá
Các cô gái, các chàng trai ồn ã
Cùng một thời tươi trẻ, thơ ngây.

Hai dãy nhà nối bằng một hàng cây*
Ơi người ấy qua đây, anh bắc cầu cho mà bước
Dây tơ hồng chùng chình như mong ước
Thẫn thờ, người đứng nhìn nhau.

Mong rất nhiều thứ Bảy đến mau
Để anh mua rau, để em dọn bữa
Để tương tư thấp thoáng sau khung cửa
Để ai buồn giữa xào xạc vườn hoa.

Ký túc xá mình ơi yêu đến thiết tha
Những quán nhỏ mặn mà đời thực
Nơi trang đời, trang thơ bỗng chốc
Thành số dài trong sổ nợ, chiều say.

Ký túc xá mình ơi nhớ đến dứt day
Tiếng xong, nồi gọi giờ cơm dậy
Tiếng chậu xô xập xình điệu nhảy
Và những chiều buồn, “trời nhẹ lên cao”**

Ký túc xá mình ơi dẫu đến nơi nào
Trong ký túc đời riêng rồi ai cũng nhớ
Nơi ký gửi một thời trăn trở
Nơi suốt đời, ký túc xá mình yêu./.
                                   THÁI VĂN SINH                                            
                                       Mễ Trì , 1984
* Nhà C1 và C2 Ký túc xá Mễ Trì
** Ý thơ Xuân Diệu.

2 nhận xét:

  1. Nhân hứng ngao du khắp bốn bể (web online) mà cảm thấy bài thơ hùa bao nhiêu ký ức thời sinh viên về mà lòng xao xuyến nhớ nhung quá thầy ơi!

    Trả lờiXóa
  2. Ký ức là một phần đời rất đáng trân quý

    Trả lờiXóa